Categories
Quan Điểm Chính Trị

Chế Độ Cộng Sản Chính Là Thời Phong Kiến Kiểu Mới.

Chắc quý vị cũng biết rõ là thời phong kiến trong chế độ quân chủ chuyên chế thì nhà Vua chính là bậc Vương Tử cao trọng. Không một ai có quyền được xúc phạm tới Vua. Mà chúng ta không cẩn phải nhìn vào chế độ quân chủ chuyên chế xa xôi này mà hãy nhìn vào chế độ quân chủ lập hiến thời nay.

Trong thời chế độ quân chủ lập hiến ngày nay, nơi mà Vua và Hoàng gia không tham gia vào việc điều hành và vận hành bộ máy nhà nước, mà chỉ có vai trò tượng trưng bộ mặt của Vương quốc, nhưng khi người dân chỉ cần nói xấu, chê bai nhà Vua hoặc Nữ Hoàng thôi là đủ bị bắt vào tù rồi. Một điển hình là ở bên Thái Lan, có một người bị lãnh án tù 2 năm vì xúc phạm Hoàng Hậu của Hoàng Gia Thái.

Trong thời Cộng Sản ở Việt Nam cũng giống như vậy. Các quan chức Cộng Sản đều tự cho mình là vua và cơ chế trao cho họ có quyền lực như những ông vua. Mà vua thì lại đứng trên người dân và dân phải phục tùng vua. Khi dân làm sai thì dân phải chịu phạt và hình phạt nặng nhứt là tử hình. Còn nếu vua sai thì vua có thể xin lỗi trước dân chúng, nhưng thường thì vua sẽ im lặng và coi như không có gì và người dân chẳng làm gì được. Điều đó được minh chứng qua một câu nói từ một tên lãnh đạo cộng sản: “Nếu chúng ta sai, chúng ta nhận lỗi trước dân. Nếu dân sai thì dân phải chịu trách nhiệm trước pháp luật”. Do đó, khi nói xấu một người lãnh tụ hay lãnh đạo Cộng sản thì quý vị cũng đủ bị bắt rồi, huống gì là quý vị chống đối.

Một ví dụ điển hình là gần đây có một streamer bình phẩm về Chủ tịch nước. Cô này nói là: “Chứ chắc mấy bác Chủ tịch nước toàn chả làm cái mẹ gì suốt ngày ở nhà toàn xem phim 18+ nên là bác hói hết.” Kết quả là cô ta bị phạt “nhẹ” 10 triệu đồng. Một điều đáng nói ở đây là: Dù cho cô ta không hề nhắc tên của Chủ tịch nước là ai, tên họ cụ thể là gì và là lãnh đạo của một Quốc gia cụ thể nào, nhưng đối với tư duy độc tài và tự kỷ ám thị của độc tài cộng sản thì đó là sự xúc phạm nặng nề khi nhắc đến một người lãnh tụ.

Streamer nổi tiếng bị phạt

Và còn rất nhiều nạn nhơn khác đều bị Cộng Sản bắt vào tù và bị quy vào tội Lợi dụng quyền tự do dân chủ chiếu theo Điều 331 Bộ luật Hình sự.

Quý vị phải hiểu rõ lý do mà quý vị không thể nào lên tiếng, chửi bới, hay chống đối nhà cẩm quyền Cộng Sản VN được. Bởi vì Cộng Sản chính là phiên bản của phong kiến kiểu mới. Do đó, quý vị trong nước phải hết sức cẩn trọng đừng dại chống đối (công khai) hay lên tiếng cho người dân trong nước. Cộng Sản tự cho mình là vua cai trị, nhưng chúng thực chất là bọn xâm lược, là bạo quyền phi nhơn, thì quý vị chỉ là nô lệ của chúng mà thôi. Và quý vị cũng không thể nào quỳ lạy Cộng Sản (Vua) xin chúng ban phát nhơn quyền được, vì phận làm nô lệ thì muôn đời làm tôi tớ, nô lệ cho Vua chúa.

Thay vì chống đối hay chửi bới thì quý vị hãy tìm một giải pháp giúp quý vị thoát Cộng Sản. Hiện nay, chúng ta đang có một giải pháp gọi là Giải pháp VNCH giúp cho người Việt trong nước được thoát Cộng. Song song với giải pháp thì có Phong trào Tuyên Ngôn Hòa Bình. Giải pháp và Phong trào này có thể nói đều là một. Quý vị chỉ cần ủng hộ và rỉ tai nhau về giải pháp này thì sẽ thúc đẩy công cuộc này nhanh hơn. Lúc đó dân Việt trong nước sẽ thoát Cộng và được tự do như trước năm 1975 thời VNCH. Mời quý vị đọc bài viết Giải Pháp VNCHPhong Trào Tuyên Ngôn Hòa Bình được liên kết trong hai cụm từ nầy. Đồng thời, kính mời quý vị xem video dưới đây để hiểu rõ về Giải pháp cứu nước này.

Giải Pháp VNCH trình bầy bởi LS Lâm Chấn Thọ
Toàn Văn Tuyên Ngôn Hòa Bình

Nguồn:

  1. Thai protester sentenced to 2 years in prison for mocking queen with fashion show:
    https://nextshark.com/thai-protester-sentenced-to-2-years-in-prison-for-mocking-queen-with-fashion-show
  2. “Luật cho dân có khác luật cho cán bộ?”:
    https://tuoitre.vn/luat-cho-dan-co-khac-luat-cho-can-bo-20171106182925521.htm
  3. Vụ “Chủ tịch nước “hói” xem phim 18+”: https://www.nguoivietdallas.com/vit-nam/v-ch-tch-nc-hi-xem-phim-18
  4. Nữ streamer bị phạt kịch khung vì “xúc phạm” lãnh đạo cấp cao trên mạng xã hội:
    https://tuoitre.vn/nu-streamer-milona-bi-phat-kich-khung-vi-xuc-pham-lanh-dao-cap-cao-tren-mang-xa-hoi-20220906221122943.htm
Categories
Cảnh Báo Tuyên Truyền Giải Ảo Lịch Sử Quan Điểm Chính Trị

Vì Sao Việt Nam Dưới Thời Cai Trị Của Việt Cộng Là Một Quốc Gia Bất Hợp Pháp Từ Năm 1945?

Tánh Chánh Danh là gì?

Tánh chánh danh nghĩa là tánh “có nội dung, có chất lượng đúng với tên gọi”⁽¹⁾. Ví dụ như là Vương Quốc Việt Nam, Cộng Hòa Việt Nam, Hợp Chủng Quốc Đại Nam, v.v… Mà để có tánh chánh danh này thì phải bắt nguồn từ các vị lập quốc. Ví dụ : Ở Hoa Kỳ thì gồm có 55 vị cha lập quốc đã soạn ra Hiến Pháp và đặt tên cho thể chế là Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ bởi vì Hoa Kỳ là Quốc Gia có rất nhiều sắc tộc di cư đến sinh sống.

Tánh Chánh Danh của Việt Nam là gì?

Theo như định nghĩa ở trên thì một thể chế muốn có được tánh chánh danh thì phải có được tính truyền-tiếp, kế-thừa hợp-pháp từ chính người lập ra thể chế đó.

Việt Nam ta đã có một vị cha lập quốc đó chính là Nguyễn Phước Ánh, tức Cao Tổ Gia Long. Ông là người có công thống nhất 3 miền Bắc, Trung, Nam thành một Quốc Gia và cũng là người đã đặt tên cho đất nước này là “Việt Nam.” Kể từ đó tánh chánh danh này được truyền tiếp qua 13 đời vua cho đến Vua Bảo Đại.

Vậy làm cách nào để kế thừa tánh chánh danh đó?

Tùy theo thể chế của Quốc Gia đó sẽ quyết định quyền kế thừa tánh chánh danh:

  1. Từ thời Cao Tổ Gia Long, thể chế của VN thời điểm đó là Quân Chủ Chuyên Chế. Tức là người đứng đầu đất nước là Vua, và người kế ngôi là các Vương Tử sau này. Các Vương Tử kế ngôi đó sẽ kế thừa tánh chánh danh của các đời trước. Trong trường hợp bất đắc dĩ, nếu không có hậu duệ của các đời vua trước thì theo luật Tể Tướng sẽ là người lên ngôi trị vì.
  2. Còn theo thể chế Cộng Hòa hoặc Quân Chủ Lập Hiến thì sẽ là do người dân bầu lên dựa trên trưng cầu dân ý để làm Tổng Thống hoặc Thủ Tướng. Với điều kiện là phải kế thừa người lập quốc. Trong trường hợp bất đắc dĩ nếu Tổng Thống(TT) mất thì Phó TT sẽ lên thay. Còn nếu Phó TT mất thì Chủ Tịch Thượng Viện hoặc Hạ Viện sẽ lên làm Tổng Thống và tổ chức cuộc bầu cử mới (tùy theo Hiến Pháp của Quốc Gia đó).
  3. Nếu như có một tổ chức hay cá nhơn nào đó cướp chánh quyền mà không phải do dân bầu hoặc không phải là hậu duệ của Hoàng Gia Chuyên Chế thì sẽ không bao giờ kế thừa được tánh chánh danh.

Từ xưa đến nay nhiều ý kiến từ phía bên kia chiến tuyến, tức những thành phần theo Cộng Sản, cho rằng Vua Bảo Đại đã thoái vị dưới sự yêu cầu của Việt Minh. Tới ngày 29 tháng 8, ông Bảo Đại trao ấn kiếm từ thời Vua Gia Long cho Việt Minh và kế thừa tánh chánh danh của Quốc Gia VN dưới thời Bảo Đại. Cho đến nay Cộng Sản luôn tuyên truyền rằng “Bác Hồ là người có công giúp cho VN được độc lập. Bác đã độc Tuyên Ngôn Độc Lập ngày 2 tháng 9 cho thấy VN ta đánh dấu sự kiện chấm dứt chế độ quân chủ phong kiến và từ nay sẽ có một chính quyền khác do nhân dân làm chủ.”

Nếu như quý vị tìm hiểu về lịch sử thì sẽ thấy mọi lời tuyên truyền của Ban Tuyên Giáo đều sai sự thật. Ngày cách mạng tháng 8 và ngày Quốc Khánh của VN cũng đều sai sự thật. Ngày cách mạng tháng 8 thực chất là ngày Việt Minh cướp chánh quyền của Trần Trọng Kim. Còn ngày Quốc Khánh 2 tháng 9 là giả tạo. Quý vị có thể đọc hai bài của tôi đã viết:


Như tôi nêu ở trên là cướp chánh quyền thì đâu có nghĩa người ta sẽ kế thừa tánh chánh danh của người đứng đầu. Ví dụ nhà quý vị bị cướp chiếm lấy căn nhà và ở luôn trong căn nhà đó thì đâu có nghĩa bọn cướp được kế thừa chủ quyền căn nhà đó. Giấy tờ nhà của quý vị còn đó. Chừng nào tên của quý vị còn in trên giấy thì chú quyền căn nhà vẫn thuộc về quý vị. Trừ khi quý vị và lũ cướp đó thỏa hiệp và đi sang tên cho tụi nó thì chúng mới có quyền thừa kế.

Cho nên Ban Tuyên Giáo nói Bảo Đại trao ấn kiếm cho Việt Minh trước khi thoái vị và kế thừa tánh chánh danh của Quốc Gia VN là hết sức vô lý. Có hai điểm vô lý của Việt Cộng sau đây:

  1. Việt Cộng tuyên truyền rằng: Vua Bảo Đại thoái vị vào ngày 30 tháng 8, năm 1945 sau 1 ngày trao ấn kiếm cho Việt Minh.
  2. Sau khi nhận ấn kiếm thì Việt Minh đã “tuyên bố xóa bỏ chính thể quân chủ từ ngày xưa để lại và chấm dứt ngôi vua cuối cùng của triều Nguyễn.”

Hai điểm trên quý vị có thấy mâu thuẫn với hai bài viết của tôi không? Sự thật là gì?

  1. Vua Bảo Đại đã tuyên bố Việt Nam độc lập vào ngày 11 tháng 3, năm 1945. Ông cũng đã tuyên bố thoái vị ngày 25 tháng 8 và đồng thời chấm dứt chế độ quân chủ và xây dựng thể chế tự do dựa trên trưng cầu dân ý.
  2. Lúc này Bảo Đại không còn là Vua nữa thì dù cho ông có trao ấn kiếm đó thì cũng không có giá trị gì cả. Người trao ấn kiếm đó phải là một vị vua còn tại chức thì mới hợp lệ.
Hình Ảnh Quốc Trưởng (không phải Vua) Bảo Đại trao ấn kiếm cho Việt Minh
Bản Tuyên Bố Thoái Vị của Vua Bảo Đại ngày 25 tháng 8, năm 1945

Quý vị thấy những điểm trên của Việt Cộng có thấy sự dối trá của chúng chưa? Mà cho dù Quốc Trưởng Bảo Đại có trao ấn kiếm đi chăng nữa để Việt Minh có được tánh chánh danh thì họ phải thừa hành ý chí của ông. Nguyện vọng của Quốc Trưởng Bảo Đại là làm sao để dân được tự dotự quyết định tương lai của mình. Vậy mà Việt Minh hay Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa(VNDCCH) không hề thực hiện theo nguyện vọng của Quốc Trưởng Bảo Đại. Nếu như Việt Minh không kế thừa ý chí của Quốc Trưởng Bảo Đại thì dù cho có được trao ấn kiếm thì cũng không có giá trị về thừa kế tánh chánh danh.

Sau khi VN chia đôi vào năm 1954 thì chỉ có Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) mới kế thừa tánh chánh danh của Quốc Gia VN. Lý do là vì VNCH có tổ chức cuộc trưng cầu dân ý và bầu ông Ngô Đình Diệm lên làm Tổng Thống. Đồng thời ông cũng từng là Thủ Tướng do Quốc Trưởng Bảo Đại tin tưởng và chỉ định. Tức là VNCH kế thừa ý chí của Quốc Trưởng Bảo Đại có tổ chức cuộc trưng cầu dân ý, tức là để cho quốc dân tự quyết định vận mạng tương lai Quốc Gia. Trong khi VNDCCH thì không bao giờ tổ chức cuộc trưng cầu dân ý thì đồng nghĩa họ đâu hề kế thừa tánh chánh danh của Quốc Gia VN từ thời Quốc Trưởng Bảo Đại.

Cuộc Trưng Cầu Dân Ý dưới thời Đệ Nhứt VNCH

Quý vị có thể xem video này để tham khảo thêm:

Video giải ảo về tánh chánh danh

Kết luận, chỉ có VNCH mới kế thừa tánh chánh danh vì đã thực hiện theo nguyện vọng của Quốc Trưởng Bảo Đại là mang lại tự do dân chủ cho dân Việt. Còn VNDCCH không bao giờ kế thừa vì vào thời điểm trao ấn kiếm Bảo Đại không còn là vua nữa và đồng thời chúng không bao giờ tổ chức bầu cử dựa trên trưng cầu dân ý.

Cho nên quý vị phải hiểu rõ Việt Nam bây giờ, tức CHXHCNVN, là một Quốc Gia bất hợp pháp. Chỉ có Việt Nam Cộng Hòa mới là Quốc Gia hợp pháp, hợp hiến, và có chánh danh. Hiện tại chúng ta đang có Chánh Phủ Pháp Định VNCH tiếp tục công quyền của Đệ Nhị VNCH. Chúng ta chỉ tin tưởng vào Chánh Phủ Pháp Định và Chánh Phủ Đệ Tam VNCH sau này mà thôi. Chánh Phủ Pháp Định đang làm việc cật lực để giúp cho miền Nam có cuộc Tổng Tuyển Cử. Cho nên quý vị phải tỉnh thức và tỉnh táo để nhận thức được rẳng: Chỉ có Chánh Phủ Pháp Định VNCH mới là đồng minh của quý vị. Đồng thời Quốc Gia VNCH mới là Quốc Gia của quý vị chứ không phải là nước VN hiện tại đang bị lũ chóp bu cộng sản VN thời nay cai trị.

Nhân đây, xin mời quý vị theo dõi trang web mới của chúng tôi để hiểu hơn về Chánh phủ pháp định VNCH. Rất nhiều thắc mắc của quý vị sẽ được giải đáp ở đây. Xin đừng ngần ngại liên lạc nếu quý vị có câu hỏi liên quan nào đến chúng tôi: https://www.tuoitrequocgia.org

Nguồn:

  1. Định Nghĩa Chánh Danh: http://tratu.soha.vn/dict/vn_vn/Ch%C3%ADnh_danh
  2. Vua Bảo Đại thoái vị, trao ấn, kiếm như thế nào?https://zingnews.vn/vua-bao-dai-thoai-vi-trao-an-kiem-nhu-the-nao-post821582.html
  3. Hồi Ký Vua Bảo Đại: Cách Mạng Việt Minh trang 186 trích đoạn Tuyên Bố Thoái Vị https://drive.google.com/file/d/1rRk_pQVlfLC2pYTtYP2Dlq4M09aO-VE4/view?usp=sharing
Categories
Quan Điểm Chính Trị

Bà Thatcher Muốn Ông Fraser Mua Hòn Đảo Cho Người Việt Tỵ Nạn.

Bài viết được dịch từ bài gốc tờ báo Sydney Morning Herald: https://www.smh.com.au/national/thatcher-wanted-fraser-to-buy-island-for-refugees-20091230-ljy3.html

LO NGẠI về phản ứng dữ dội của công chúng đối với người tỵ nạn Việt Nam, bà Thủ Tướng Anh Margaret Thatcher đã đề nghị Úc giúp mua một hòn đảo để tái định cư cho họ, tài liệu này được tiết lộ từ nội các Anh Quốc từ năm 1979.

Được tháo mở sau 30 năm bị bắt buộc im tiếng, các bài báo trên Phố Downing tiết lộ mức độ không thiện cảm của Bà Thủ Tướng Anh lúc bấy giờ đối với việc cấp phép tỵ nạn cho 10,000 thuyền nhân theo yêu cầu của Liên Hiệp Quốc.

Người Đàn Bà Thép đã cảnh báo các Bộ Trưởng của mình về ”bạo loạn trên đường phố” và nghĩ ra một kế hoạch để Thủ Tướng Úc lúc bấy giờ là Malcolm Fraser cùng mua một hòn đảo ở Indonesia hoặc Philippines – ”không chỉ như một nơi trung chuyển mà còn là một nơi định cư cho tất cả những người tỵ nạn”, các báo chí cho biết.

Margaret Thatcher hy vọng Malcolm Fraser sẽ giúp bà khỏi phải tiếp nhận hàng ngàn thuyền nhân Việt Nam.

Kế hoạch về một khu định cư của người tỵ nạn đã bị chặn bởi Lý Quang Diệu, lãnh đạo của Singapore, người lo ngại nguy cơ Quốc Gia này có thể trở thành một ”thành phố đối thủ trong kinh doanh”.

Cựu Thủ Tướng Đảng Tự do đã không thể nhớ đề xuất ngày hôm qua nhưng ông vẫn nhớ sự thiếu thiện chí của Anh quốc trong việc hỗ trợ nỗ lực tái định cư. ” Tôi hoàn toàn không có hồi ức về nó. Tôi có một trí nhớ khá tốt về những gì đã xảy ra vào thời điểm đó, ” ông Fraser nói. ” Người Anh không tham gia vào việc tiếp nhận một số lượng lớn người tỵ nạn Việt Nam. Chúng tôi, Canada, Hoa Kỳ và Pháp đã tiếp nhận rất nhiều.”

Úc cuối cùng đã trở thành quê hương của khoảng 220.000 người Việt tỵ nạn. Canada tiếp nhận thêm một số, Mỹ hơn một triệu, và Pháp khoảng 90.000 người tỵ nạn.

Ông Fraser nói: “Một trong những vấn đề là rất nhiều người chạy trốn khỏi Việt Nam trên những chiếc thuyền.… hoàn toàn không phù hợp để sinh tồn trên biển.”

”Vì vậy, điều cần thiết là cố gắng thành lập các nơi tỵ nạn ở một trung tâm nhất định mà họ có thể đến mà không làm cho cuộc hành trình dài hơn nó phải có.”

Malaysia ban đầu đã đẩy thuyền trở lại biển và nhiều người tỵ nạn được cho là đã chết đuối.

”Là kết quả của ngoại giao, họ đã đồng ý thành lập các trung tâm lưu trú. Việc đó chỉ xảy ra với điều kiện rằng chúng tôi và các quốc gia khác sẽ tiếp nhận một số lượng rất lớn người tỵ nạn để họ không bị bỏ lại, vì đó là một vấn đề đối với Malaysia”, ông nói.

Ông Fraser nói rằng cần phải có một nỗ lực toàn cầu tương tự. Ông nói, những lời chỉ trích liên tục của phe đối lập về các chính sách bảo vệ biên giới của Chính phủ đã trở thành một chuyện hoang tưởng lâu dài.

”Đây rõ ràng là chuyện vô nghĩa. Các chính trị gia sẽ ngạc nhiên về mức độ được ủng hộ của một đảng chính trị, nếu đảng đó thực sự lên tiếng, góp sức giúp cho người xin định cư tỵ nạn và người chạy nạn cũng như giải thích về hoàn cảnh, vì sao mà họ đang chạy nạn.

”Điều đó chứng tỏ bạn phải có rất nhiều dũng khí để bỏ lại tất cả, để cố gắng có được một tương lai tốt đẹp hơn cho gia đình của bạn.”

Lập trường tự do của chính phủ Fraser đối với người tị nạn Việt Nam không gặp phải sự phản đối chính trị nào.

Categories
Cảnh Báo Tuyên Truyền Giải Ảo Lịch Sử Quan Điểm Chính Trị

Ngày Độc Lập Của Quốc Gia Việt Nam Là Ngày Nào?

Ngày Quốc Khánh của Việt Nam là ngày 2 tháng 9 phải không? Không. Ngày 2 tháng 9 không phải là ngày Quốc Khánh của Việt Nam. Lý do vì sao tôi nói vậy thì tôi sẽ giải thích ở trong bài viết này.

Như chúng ta đã từng học trong mái trường Xã Hội Chủ Nghĩa, Cộng Sản Việt Nam đã viết trong sách giáo khoa rằng ngày 2 tháng 9 là ngày Quốc Khánh của Việt Nam. Hồ Chí Minh đã đọc tuyên cáo độc lập cũng vào ngày đó và “tuyên bố trước toàn thế giới về sự ra đời của một nhà nước mới: Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (nay là nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam).”

Thực chất là không phải như vậy. Như bài viết trước tôi có đề cập là ngày Cách Mạng Tháng 8 thực chất là ngày cướp chánh quyền của Thủ Tướng Trần Trọng Kim. Lúc đó Quốc Gia Việt Nam đã được độc lập và chấm dứt thể chế Quân Chủ, chuyển sang một thể chế tự do, dân chủ, và trưng cầu dân ý. Trần Trọng Kim là Thủ Tướng của Quốc Gia Việt Nam do Vua Bảo Đại chỉ định. Tuy nhiên, Nội Các của Trần Trọng Kim bị Việt Minh cướp sau 4 tháng tồn tại vì lúc đó còn hạn chế về quân đội. Quý vị có thể đọc thêm ở bài viết này:

https://hauduenamviet.blog/2022/08/26/ngay-cach-mang-thang-8-thuc-chat-la-ngay-viet-minh-cuop-chanh-quyen-tran-trong-kim/

Cho nên đã là cướp thì đương nhiên chánh phủ này đã bất hợp pháp rồi. Dù cho Hồ Chí Minh có lên đọc bản Tuyên Ngôn Độc Lập vào ngày 2 tháng 9, tức ngày Quốc Khánh, thì cũng không có giá trị về mặt pháp lý, tức là không có chánh danh. Không những thế, bản tuyên ngôn độc lập mà Hồ Chí Minh soạn và đọc thực ra là đi ăn cắp từ bản Tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ như:

“Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”

Cho dù có trích đoạn này mà không có sự cho phép của Hoa Kỳ thì cũng là ăn cắp từ nước khác. Suy ra nó cũng không hề có giá trị và không hợp pháp.

Hồ Chí Minh đọc “tuyên ngôn độc lập” ngày 2 tháng 9
Bản Tuyên Ngôn Độc Lập ăn cắp từ Hoa Kỳ
Bản Tuyên Ngôn Độc Lập Hoa Kỳ

Ngày Quốc Khánh của Quốc Gia Việt Nam chính là ngày 11 tháng 3, hai ngày sau khi Nhật đảo chính thực dân Pháp ở Đông Dương và chánh thức thỏa thuận việc trao trả độc lập cho Việt Nam, Vua Bảo Đại đã công bố bản Tuyên bố độc lập trước sự chứng kiến của đại sứ Nhật Bản Yokoyama Masayuki đồng thời thành lập Chính phủ Đế quốc Việt Nam, do thủ tướng Trần Trọng Kim đứng đầu (xem hình bên dưới). Ông đã ký đạo dụ “Tuyên cáo Việt Nam độc lập”, tuyên bố hủy bỏ Hòa ước Patenôtre ký với Pháp năm 1884 cùng các hiệp ước nhận bảo hộ và từ bỏ chủ quyền khác, khôi phục nền độc lập của đất nước, thống nhất Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ” (BBC Tiếng Việt).

Sau năm 1954, nước Việt Nam bị chia đôi thành hai quốc gia, hai thể chế riêng biệt chiếu theo Hiệp Định Geneve 1954. Ngày Quốc Khánh ở miền Bắc, nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa(VNDCCH), thì được cho là vào ngày 2 tháng 9 từ khi cướp chánh quyền Trần Trọng Kim, và không được bất cứ chính quyền nào trên thế giới công nhận ở thời điểm đó.

Còn ở miền Nam thì theo thể chế Cộng hòa gọi là Việt Nam Cộng Hòa. Thời Đệ Nhứt VNCH, dưới thời Tổng Thống Ngô Đình Diệm, “ngày 26/10/1956, – ngày Quốc Hội Lập Hiến chính thức ban hành Hiến Pháp được xem là Ngày Quốc Khánh Việt Nam Cộng Hòa (VNCH)” (Phan Anh Tuấn; dòng 1). Quốc Gia VNCH là Quốc Gia kế thừa tánh chánh danh của Quốc Gia VN dưới thời Quốc Trưởng Bảo Đại nên rõ ràng “Ngày 26/10/1956 khai sinh Quốc Gia Việt Nam Cộng Hòa Ngày Quốc Khánh rất hợp lý hợp tình và… hợp pháp! (Phan Anh Tuấn; dòng 23).

Đệ Nhứt Cộng Hòa

Đến năm 1967, một bản Hiến pháp mới được thông qua và thi hành, dẫn đến sự ra đời của nền Đệ nhị cộng hòa (1967-75). Đệ Nhị Cộng hòa Việt Nam (1967-1975) là chánh thể dân sự của Việt Nam Cộng hòa thành lập trên cơ sở của bản Hiến pháp tháng 4 năm 1967 và cuộc bầu cử tháng 9 năm 1967. Ngày 1 tháng 11 năm 1967 được xem là ngày chính thức thành lập nền Đệ Nhị Cộng hòa. Cũng như thời Đệ Nhứt Cộng Hòa, ngày Quốc Khánh Đệ Nhị Cộng Hòa cũng rất hợp tình, hợp lý, và hợp pháp vì đây là Quốc Gia kế thừa tánh chánh danh của Quốc Gia VN dưới thời Quốc Trưởng Bảo Đại. Tất nhiên, chúng ta coi ngày Quốc Khánh chánh thức của Quốc Gia VN là ngày 1 tháng 11 năm, 1967.

Đệ Nhị Cộng Hòa

Sau cuộc cưỡng chiếm miền Nam 1975, ngày 2 tháng 9 được ép buộc là “ngày Quốc Khánh” cho đất nước Việt Nam. Như tôi đã viết ở trên, ngày 2 tháng 9 được cho là ngày Quốc Khánh của Việt Nam là hoàn toàn không có giá trị. Sau khi Việt Minh cướp chánh quyền Trần Trọng Kim thì mặc nhiên đã là bất hợp pháp rồi. Sau năm 1954, miền Bắc Việt Nam, tức Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa cũng là một quốc gia bất hợp pháp. Lý do là miền Bắc không hề kế thừa tánh chánh danh của Quốc Gia VN dưới thời Quốc Trưởng Bảo Đại cũng như không hề có một cuộc trưng cầu dân ý. Quốc Gia VNCH thời Đệ NhứtĐệ Nhị thì có trưng cầu dân ý, tức là có cuộc Tổng Tuyển Cử Tự Do. Chỉ có VNCH mang tánh kế thừa của Quốc Gia VN vì ý chí của Quốc Trưởng Bảo Đại là mang lại một đất nước có tự do và dân chủ. Quốc gia Việt Nam là nước có chánh danh, nên quý vị muốn nói là ngày 11 tháng 3, ngày 26 tháng 10, hoặc ngày 1 tháng 11 là ngày Quốc Khánh gì cũng hợp lý, để tránh việc sa đà vào những cuộc tranh cãi không đáng có, chỉ làm lợi và câu giờ cho cộng sản. Vì Quốc Gia đó đều hợp pháp và có chánh danh.

Mời quý độc giả xem video sau để biết thêm chi tiết và tham khảo những bài học lịch sử cần rút ra để sắp tới không mắc bẫy và không mắc phải những sai lầm không nên có:

Quý vị có thể đọc bài viết mới của tôi giải thích vì sao VNDCCH không hề kế thừa tánh chánh danh cho dù được Quốc Trưởng Bảo Đại trao ấn kiếm, hòng vạch mặt tập đoàn CSVN dối trá vẫn luôn tuyên truyền rằng VNDCCH kế thừa Quốc Gia VN dưới thời Quốc Trưởng Bảo Đại.

Bài viết: https://hauduenamviet.blog/2022/10/21/viet-nam-dan-chu-cong-hoa-khong-ke-thua-tanh-chanh-danh-cua-quoc-gia-vn-duoi-thoi-bao-dai/

  1. NGÀY QUỐC KHÁNH 2/9: GIÁ TRỊ LỊCH SỬ, Ý NGHĨA THỜI ĐẠI CỦA BẢN TUYÊN NGÔN ĐỘC LẬP: http://kkt.kontum.gov.vn/ngay-quoc-khanh-29-gia-tri-lich-su-y-nghia-thoi-dai-cua-ban-tuyen-ngon-doc-lap.p-1611.html
  2. Ngày độc lập nào cho Việt Nam?https://www.bbc.com/vietnamese/forum/2014/09/140901_ngay_doc_lap_nao_le_cong_dinh
  3. Ngày Quốc Khánh Việt Nam Cộng Hòa là … ngày nào? https://hon-viet.co.uk/PhanAnhTuan_NgayQuocKhanhVietNamCongHoaLaNgayNao.htm
  4. QUỐC KHÁNH ĐỆ NHỊ CỘNG HÒA NGÀY 1 THÁNG 11 NĂM 1967: https://chienhuuvnch.com/2018/01/17/quoc-khanh-1-thang-11-nam-1967/
Categories
Cảnh Báo Tuyên Truyền Giải Ảo Lịch Sử Quan Điểm Chính Trị

Ngày Cách Mạng Tháng 8 Thực Chất Là Ngày Việt Minh Cướp Chánh Quyền Trần Trọng Kim

Chúng ta được học trong mái trường Xã Hội Chủ Nghĩa là Cách mạng tháng 8, năm 1945 là ngày thắng lợi trong việc “đấu tranh giải phóng dân tộc ở các nước bị chủ nghĩa đế quốc thực dân áp bức, thống trị. Nhân dân Việt Nam từ thân phận nô lệ trở thành người dân một nước độc lập, làm chủ vận mệnh của mình” (Ban Tuyên Giáo Trung Ương; Đoạn 9).

HOÀN TOÀN SAI SỰ THẬT! Ngày Cách Mạng Tháng 8 thực chất là ngày mà Việt Minh đã cướp chánh quyền của Thủ Tướng Trần Trọng Kim.

Ngày 11 tháng 3 năm 1945 là ngày Hoàng Đế Bảo Đại đọc Bản Tuyên Ngôn Độc Lập. Đây cũng là ngày mà Quốc Gia Việt Nam được độc lập và cũng là Ngày Quốc Khánh của Quốc Gia Việt Nam. Sau khi đọc Tuyên Ngôn Độc Lập, Hoàng Đế Bảo Đại đã thoái vị và chánh thức chuyển sang từ chế độ Quân Chủ trở thành một Quốc Gia có chủ quyền, độc lập, tự do và có trưng cầu dân ý.

Vua Bảo Đại đọc Tuyên Cáo Độc Lập.

Đồng thời, Thủ Tướng chánh phủ Đế Quốc Việt Nam lúc bấy giờ là ông Trần Trọng Kim, được Vua Bảo Đại chỉ định, đã thành lập Nội Các Chánh Phủ. Nội Các được thành lập ở Huế vào ngày 17 tháng 4 năm 1945. “Đây là một dạng chính phủ nghị viện đầu tiên tại Việt Nam và Trần Trọng Kim trở thành Thủ tướng đầu tiên của Việt Nam. Tham gia Nội các của ông đều là các nhà trí thức luật sư, bác sĩ, kỹ sư (một giáo sư, hai kỹ sư, bốn bác sĩ, bốn luật sư)” (Ngọc Anh; dòng 10). Nội Các của Trần Trọng Kim chỉ tồn tại được vỏn vẹn 4 tháng(17/4 – 25/8) mà thôi.

Vì sao Chánh Phủ Trần Trọng Kim chỉ tồn tại vỏn vẹn 4 tháng?

Chánh Phủ Trần Trọng Kim lúc được thành lập rất có nhiều hạn chế “gồm cả việc không có Quốc hội, không có quân đội và không được nước nào công nhận ngoài Đế quốc Nhật Bản.” Cho nên lúc đó, Việt Minh đã lợi dụng thời cơ đó để cướp chánh quyền của Trần Trọng Kim. Chúng ngang nhiên thay lá cờ máu và treo lên trước toàn dân vào ngày 21 tháng 8, năm 1945.

Cảnh Việt Minh treo lá cờ máu trước toàn dân sau khi cướp chánh quyền Trần Trọng Kim

Trong lúc Việt Minh cướp chánh quyền, không một ai ngăn cản cả. Người dân lúc đó tưởng là Việt Minh là chánh phủ tiếp theo. Ngay cả Quốc Trưởng Bảo Đại cũng “không cho binh lính mai phục bắn vào nhóm thanh niên theo Việt Minh trèo lên kỳ đài ở Huế hạ cờ vàng và kéo cờ đỏ sao vàng lên cột ngày 21/08″(BBC Tiếng Việt). Vua Bảo Đại có quyền làm điều đó, nhưng ông không muốn phải giết người đồng bào của mình. Ngay cả Thủ Tướng Trần Trọng Kim và “Khâm sai Đại thần Phan Kế Toại đã không cho Bảo an binh bắn vào đoàn biểu tình và cũng không yêu cầu quân Nhật can thiệp”(BBC Tiếng Việt). Nói cách khác, ông không muốn mượn tay người nước ngoài để giết người Việt.

Đó chính là lần cướp chánh quyền lần thứ nhứt trước khi cướp chánh quyền lần thứ hai là ngày 30 tháng 4 năm 1975.

Mời quý vị nghe ký giả Huỳnh Quốc Huy trình bày thêm ở video sau đây:

Kết luận, ngày cách mạng tháng 8 mà Cộng Sản Việt Nam tuyên truyền là đã chiến thắng trong việc giành tự do và độc lập cho dân Việt là hoàn toàn dối trá. Thực chất đây là một cuộc cướp chánh quyền. Việt Nam đã được độc lập trước khi Việt Minh vào cướp chánh quyền Trần Trọng Kim. Việt Nam đã độc lập trước đó rồi thì cái việc Việt Minh đã giành độc lập là hoàn toàn không có giá trị. Chúng tôi đã độc lập mà các anh ngang nhiên lá cờ và tuyên bố Việt Nam đã độc lập là các anh đang cướp chánh quyền rồi! Không ai mượn các anh để mà “giải phóng dân tộc” cả.

Đây là sự thật lịch sử của cái gọi là Cách Mạng Tháng Tám. Xin các phụ huynh nào có con em đi học hãy cho chúng đọc bài viết về sự thật lịch sử. Lịch sử mà chúng học trong trường hoàn toàn là dối trá, không có cái nào là sự thật hoàn chỉnh cả. Đặc biệt là các bạn trẻ, các bạn có đầu óc, có tư duy và có khả năng tự tìm hiểu trên Internet. Lịch sử là đa chiều chứ không phải là một chiều. Khi bạn học lịch sử thì các bạn phải tự tìm hiểu ở nhà như là đọc thêm sách hoặc là những nguồn tài liệu ở Intenet mà bạn không thể tìm thấy ở sách giáo khoa hay sách báo của cộng sản phê duyệt. Điều này giúp cho các bạn có tư duy phản biện và nhìn nhận đúng sai. Nếu các bạn không có kỹ năng này thì các bạn cũng sẽ bị biến thành những con bò đỏ bị nhồi sọ mà thôi. Hãy đọc bài viết này để tham khảo thêm lời tôi nói:

Nguồn:

  1. Cách mạng Tháng Tám năm 1945 – sự kiện vĩ đại trong lịch sử dân tộc Việt Nam: http://huyenuy.namtramy.quangnam.gov.vn/Default.aspx?tabid=1292&Group=219&NID=4395&cach-mang-thang-tam-nam-1945–su-kien-vi-dai-trong-lich-su-dan-toc-viet-nam
  2. Sự thành lập chính phủ Trần Trọng Kim, 1945: https://baotanglichsu.vn/vi/Articles/3097/19449/su-thanh-lap-chinh-phu-tran-trong-kim-1945.html
  3. Nội các Trần Trọng Kim: 5 thành tựu trong 4 tháng: https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-40433411
Categories
Quan Điểm Chính Trị

MỘT VỊ TỔNG THỐNG ĐÁNG KÍNH, XỨNG ĐÁNG TRONG LÒNG DÂN TỘC VIỆT

Tôi là người của Phật giáo, qua nhiều tư liệu tôi đã tìm hiểu rất kỹ về Ngài, không như lối tuyên truyền nhồi sọ của cs. Ngài mới là vị Tổng thống đáng kính trong lòng của dân tộc. Mỗi lần có dịp đi qua con kênh mang tên ngài, những khu dân cư của đồng bào ngoài bắc tỵ nạn cs vào như kênh như G, Kênh H, lòng tôi bâng khuâng ngậm ngùi nhớ đến số phận hẩm hiu của Ngài, những công trình gắn liền với tên tuổi Ngài phải nói là vĩ đại thời kỳ đó, nhờ đó mà rửa phèn cho vùng chua phèn tứ giác Long Xuyên hình thành nên cánh những đồng xanh mát, thu hút dân cư đến khai hoang lập nghiệp, mà sau này ông Võ Văn Kiệt kế thừa, hình thành thêm các công trình như T4, T5 (điều mà cs muốn là xóa sạch dấu vết của Ngài nhưng không làm được vì nó đã in sâu trong tâm lòng của dân chúng vì đã yêu mến Ngài). Đất nước Việt Nam, dân tộc Việt Nam còn nợ Ngài hai từ là “xin lỗi” lịch sử rồi đây sẽ trả lại công bằng cho Ngài, tương xứng với những gì Ngài đã cống hiến.

Nhiều lần muốn viết một bài thật sâu sắc về Ngài với nền đệ nhất cộng hòa, nhưng không có thời gian. Nay đọc được bài này gần với ý định của mình nên mình xin chia sẻ với các bạn biết về một thời đất nước ta cũng đã có nhơn tài thật sự trí thức trong sáng vì nước vì dân.

Có thể bạn chưa biết?

Khi được tin hai anh em Tổng thống VNCH Ngô Đình Diệm bị thảm sát, tổng thống Đài Loan Tưởng Giới Thạch đã thốt lên:

“Cả 100 năm nữa Việt Nam mới có Ngô Đình Diệm thứ hai. Biết đến bao giờ Việt Nam mới sản sinh ra được Ngô Đình Nhu thứ hai! Ông ta là Khổng Minh của Việt Nam.”

Hồ Chí Minh mời Ông Ngô Đình Diệm làmThủ tướng chính phủ nhưng ông từ chối vì ông không chấp nhận chung xuồng với bọn Cộng Sản Việt Gian bán nước làm tay sai cho Tàu . Thực tế Hồ Chí Minh cũng đã xem ông Diệm là một “người ái quốc” và nhắn gửi với nhà ngoại giao Ấn Độ Goburdhun rằng:

“Hãy bắt tay ông ấy giùm tôi nếu như ngài gặp ông ấy”.

Ngày 26 tháng 10 1956 Thủ Tướng Ngô Đình Diệm long trọng tuyên bố tại Dinh Độc Lập chính thức thành lập Chính Thể Việt Nam Cộng Hòa, và chính thức là vị Tổng Thống đầu tiên của thể chế Dân Chủ .

Hai tháng sau Tổng Thống yêu cầu Pháp rút hết quân đội Pháp ra khỏi Việt Nam, Tổng Thống cũng tuyên bố không thi hành tuyển cử theo Hiệp định Geneve, như đã định vào ngày 20 tháng 12 năm 1956.

Đồng thời ban hành HIẾN PHÁP gồm có 10 Thiên:

– Thiên thứ Nhất : Điều khoản căn bản

– Thiên thứ Hai : Quyền lợi và Nhiệm vụ người Dân

– Thiên thứ Ba : Tổng Thống

– Thiên thứ Tư : Quốc Hội (gồm 4 Chương)

– Thiên thứ Năm : Thẩm Phán

– Thiên thứ Sáu : Đặc biệt Pháp Viện

– Thiên thứ Bảy : Hội đồng Kinh Tế Quốc Gia

– Thiên thứ Tám : Viện Bảo Hiến

– Thiên thứ Chín : Sửa đổi Hiến Pháp

– Thiên thứ Mười : Các điều khoản chung

Và thành lập Nội Các trong đó có 18 Bộ Trưởng gồm 5 Bộ là người Công Giáo, 8 Bộ người Phật Giáo và 5 Bộ thuộc Khổng Giáo.

Trong 38 vị tỉnh trưởng thì có đến 26 vị tỉnh trưởng Phật Giáo chỉ có 12 vị thuộc Công Giáo, còn tướng lãnh thì có 16 tướng lãnh thuộc các tôn giáo khác chỉ có 3 tướng thuộc Công Giáo.

Ngay Chánh Văn Phòng của Tổng Thống là ông Võ Văn Hải, người Phật Giáo và Chánh Văn Phòng của Ông Cố Vấn Ngô Đình Nhu là Trung Tá Phạm Thư Đường cũng là người Phật Giáo. Tổng Thống không bao giờ có đầu óc kỳ thị, phân chia Nam – Bắc, Phó Tổng Thống Nguyễn Ngọc Thơ, người miền Nam và các Bộ Trưởng như Trần Văn Hương, Bùi văn Thinh, Phan Khắc Sửu đều là người miền Nam đã cùng làm việc với Tổng Thống ngay từ lúc ở ngoại quốc về.

Các Tướng như Dương Văn Minh, Trần Văn Đôn, Trần Thiện Khiêm, Nguyễn Khánh, Nguyễn Văn Là đều là người gốc Miền Nam. Và những Bộ Trưởng người miền Trung gồm có ông Trương Công Cừu giữ Bộ Văn Hóa Xã Hội, ông Nguyễn Quang Trình giữ Bộ Giáo Dục, và Bộ Trưởng người miền Bắc có ông Nguyễn Đình Thuần, Bộ Quốc Phòng, ông Nguyễn Lương, Bộ Tài Chính, ông Trần Lê Quang, Bộ Cải Tiến Nông Thôn.

Về phần tướng lãnh độc nhất có Tướng Phạm Xuân Chiểu người niềm Bắc, còn 5 tướng người miền Trung gốm có: Tướng Nguyễn Ngọc Lễ, Tôn Thất Đính, Thái Quang Hoàng, Huỳnh văn Cao và Lê Văn Nghiêm.

Thành tích phát triển của Chính Phủ VNCH

A – CHÍNH TRỊ:

Xây dựng chủ thuyết Nhân vị để chống lại thuyết Tam Vô của Cộng Sản. Thành lập Chính thể Cộng Hòa tháng 10-1955.

– Tổ chức Quốc Hội Lập Hiến, ban hành Hiến Pháp đầu tiên cho Việt Nam vào tháng 10–1955.

– Thống nhất tổ chức hành chánh từ Trung Ương đến hạ tầng cơ sở.

B – KINH TẾ:

Vấn đề thương mãi quốc ngoại, quốc nôi đã phát triển quá nhanh nên mức sống dân chúng khá cao. Tại thôn quê vấn đề Nông nghiệp được Cơ Giới hóa, được tài trợ tiền bạc, phân bón, hạt giống cho nên thường xuyên được mùa nên đời sống nông dân cũng được cải thiện nâng cao mức sống, nên dù các quân nhân, dù là cấp nhỏ nhất, binh nhì thì tiền lương cũng đủ cấp dưỡng vợ con, là lại được cấp nhà trong trại gia binh nên cũng đủ sống.

– Thành lập khu kỹ nghệ: Thủ Đức, An Hòa, Nông Sơn, nhà máy xi măng Hà Tiên, nhà máy thủy điện Đa Nhim, nhà máy sản xuất vải sợi Vinatexco Đà Nẵng, Vimytex Sài Gòn, Nhà máy thủy tinh, mỏ than Nông Sơn .v . v

– Mặc dù bị chiến tranh, nhưng VN vẫn xuất cảng gạo, và cao su.

– Năm 1960, VN xuất cảng 192.158 tấn gạo, chưa kể đến số cao su, than đá, hải sản và đồ . tiểu công nghệ

– Lập Ủy Ban Cải Cách Điền Địa mua ruộng của các điền chủ để phân phối cho nông dân.

– Định cư cho gần 1 Triệu đồng bào từ Bắc vô Nam tránh nạn Cộng Sản.

C – QUÂN SỰ:

Sát nhập các lực lượng vũ trang của các Giáo phái và các Lực lượng quân sự địa phương để thông nhất Lực Lượng Quân Đội Quốc Gia.

Sửa đổi chương trình đào tạo sĩ quan Đà Lạt, muốn thi vô Đà Lạt sinh viên phải có bằng Tú Tài toàn phần và chương trình học là 4 năm, trường Sĩ Quan Trừ Bị THỦ ĐỨC cũng thay đổi chương trình cho thích hợp về chuyên nghiệp, các trường Hạ Sĩ Quan cũng chú trọng về Văn Hóa.

– Thành lập trường Đại Học Quân Sự và Cao Đẳng Quốc Phòng.

– Cải tiến các Trung tâm Kỹ Thuật, nâng cao số sinh viên từ 365 lên 625/năm.

– Thiết lập các trường Đại Học HUẾ, Đại Học Sư Phạm Sài Gòn.

– Trường Cao Đẳng Mỹ Thuật Sài Gòn.

– Truòng Sinh Ngữ Quân Đội

– Trung Tâm Kỹ Thuật Phú Thọ

– Trường Quốc Gia Âm Nhạc và Kịch Nghệ

– Trường Bưu Điện Quốc Gia

– Trường Thương Mại Quốc Gia

– Trường Sư Phạm và Kỹ Thuật Vĩnh Long

– Nguyên Tử Lực Cuộc, Đà Lạt

– Thư Viện Trung Ương và Trung Tâm Văn Hóa Việt Nam

– Viện Hán Học

– Trung Tâm Khảo Cứu Khoa Học

– Câu Lạc Bộ Văn Hóa

D – XÃ HỘI:

– Ngày 15 tháng 2 năm 1955, ông Diệm ra lệnh đóng cửa sòng bạc Kim Chung Đại Thế Giới của Bảy Viễn. Mở chiến dịch bài trừ tứ đổ tường, đặc biệt là nha phiến, mãi dâm, du đảng và cờ bạc.

– Ngày 23 tháng 10 năm 1955, Tổng Thống tổ chức trưng cầu dân ý, truất phế vua Bảo Đại.

– Ngày 1 tháng 12 năm 1955, ông Diệm ra lệnh đóng cửa xóm Bình Khang, nơi buôn bán mãi dâm công khai do ông Bảy Viễn để lại, đồng thời ra lệnh cấm hút và cấm buôn bán thuốc phiện để lành mạnh hóa nhân dân miền Nam. Một chiến dịch đốt bàn đèn hấp dẫn vừa để làm gương cho dân chúng vừa để làm cho người ngoại quốc kính nể chế độ VNCH.

Năm 1957, nhân một chuyến đi dạo quanh đô thành, Tổng Thống Diệm đi qua bến Bạch Đằng… ông nổi giận đùng đùng vì cảnh bến sông thật là “bê bối”… hàng quán san sát, chiêu đãi viên cùng thực khách đùa giỡn lả lơi, ông Diệm sau đó chỉ thị cho giới chức đô thành phải giải tỏa ngay, Tổng Thống cho rằng thủ đô là tiêu biểu cho thể thống quốc gia để cho hàng quán tùm lum ở bến sông, ở hè phố như vậy thì còn gì là thể thống. Theo quyết định của Tổng Thống, Đô Trưởng Sài Gòn khẩn cấp ra lệnh giải tỏa. Hàng ba trăm bạn hàng dọc theo bờ sông bến Bạch Đằng và một số nơi khác ở các vỉa hè lớn bị giải tỏa.

Khoảng năm 1959 Tổng Thống đi xe từ trại Quang Trung về đến ngã ba Chú Ía (gần nhà thương Cộng Hòa) thì có cả mấy chục cô gái giang hồ phấn son lòe loẹt dừng bên đường vẫy tay cười nói, Tổng Thống mặt đỏ bừng bừng: “Mấy con mụ đó nó làm chi mà dị hợm rứa”. Viên sĩ quan tùy viên cứ ngay tình nói thẳng: “Bẩm, mấy đứa nó là gái giang hồ, vùng này nhiều lắm”. Tổng Thống lại hầm hầm mặt đỏ gay: “Thằng Tỉnh Trưởng nó làm chi đó hỉ?…”.

Khi trở về dinh, ông Diệm cho gọi Đại Uý Bằng đến hỏi kỹ về chuyện này. Sau đó ông bảo Tổng Giám Đốc Cảnh Sát Đô Thành, Tỉnh Trưởng Gia Định và Trung Tá Cao Văn Viên, phải thân hành lấy xe đi một vòng kiểm soát xem thực hư thế nào. Các viên chức trở về Dinh đều xác nhận là có nhiều gái giang hồ tại mấy vùng ngoại ô như Lăng Cha Cả, vùng nhà thương Cộng hòa.

Ông Giám Đốc Cảnh sát Đô thành (Trần văn Tư) phải một phen xanh mặt. Mấy hôm sau, Tổng Thống Diệm ra lệnh bãi chức một loạt Cảnh Sát Trưởng thuộc Đô Thành và Trưởng Ty Cảnh sát Gia Định.

– Lập nhiều Cô Nhi Viện, yểm trợ các Trại Cùi, các Trung Tâm Y Tế Công Cộng, các Trung Tâm Sinh Hoạt và giáo dục các người tật nguyền.

– Lập các quán cơm xã hội giúp cho người lao động và học sinh có chỗ ăn uống vừa túi tiền.

E – NGOẠI GIAO:

– Gia nhập Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc được 40 phiếu thuận 8 phiếu chống.

– Việt Nam được 80 Quốc gia trên Thế giới công nhận

– Việc Nam là Hội viên Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế

– Ký kết thỏa ước với Pháp hợp tác về Nguyên Tử Lực phụng sự hòa bình

– Khai mạc Hội Nghị Kế hoạch COLOMBO gồm có các nước:

Miến Điện , Thái Lan, Ấn Độ và Hồi Quốc.

– Phê chuẩn Hiệp Ước thân thiện Việt Nam và Phi Luật Tân

– Hội nghị Quốc Tế về lúa gạo tại Sài Gòn.

– Ký thỏa ước Nhật bồi thường chiến tranh và vay tiền Nhật

– Ký thỏa ước Việt Nam và Đức Quốc về viện trợ kỹ thuật.

(Minh anh jessica)

Nguồn Lê Minh Khôi

Categories
Cảnh Báo Tuyên Truyền Giải Ảo Lịch Sử

HÃY TRẢ LẠI SỰ THẬT VỀ BỨC ẢNH NGƯỜI LÍNH MỸ NHÌN….

🧩 Tấm ảnh này là của phóng viên Larry Burrows (1926-1971), ông là phóng viên chính thức của báo Life trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam.

Tấm ảnh chụp:

người lính Mỹ nhìn người mẹ Việt Nam đang cho con bú

“người lính Mỹ nhìn người mẹ Việt Nam đang cho con bú” được chú thích dưới bức ảnh này trong một cuộc triển lãm lần đầu vào năm 1972 do Rochester Institute of Technology tổ chức và lần hai vào tháng 11 năm 2011 tại San Benito Exhibition Hall do Laurence Miller Gallery tổ chức.

Cuộc triển lãm mang tên: “Vietnam. 50 years. Photographs by Larry Burrows” gồm có 21 tấm ảnh được chụp trong một cuộc hành quân.

Chiến sĩ Hoa Kỳ được cố tác giả Larry Burrows chụp hình nhìn người mẹ Việt Nam cho con bú chính là Binh Nhì James Farley, năm ông 21 tuổi.

Bức ảnh này được chụp vào ngày 1 tháng 5 năm 1970 – thì vào ngày 10 tháng 2, 1972 (February 10, 1972),

Binh Nhì James Farley đã hy sinh vì chiếc trực thăng chở ông đã bị VC bắn rơi gần Lào.

Người lính James Farley là một người lính hiền từ, ông là một trong những người lính thích giúp đỡ người cô thế như đàn bà trẻ em tại Việt Nam, những vùng ông đi qua.

Cuộc đời của người lính trẻ Binh Nhì James Farley được tác giả Larry Burrows viết thành sách mà các bạn có thể mua tại Amazon.

“Larry Burrows: Vietnam: Larry Burrows, David Halberstam: 9780375411021: Amazon.com: Books”

Báo chí Đảng CSVN đã đưa lên một tuyên truyền sai lệch của bức ảnh qua bài viết:

“Gặp lại ’em bé’ trong bức ảnh mẹ cho bú trước khi bị tên lính Mỹ hành quyết”

Bài báo của VTC làm phỏng vấn Cụ Lê Văn Dõng (Năm Dõng) – Chồng của nữ anh hùng liệt sỹ Nguyễn Thị Tư kể rằng vào đầu năm 1970, …

“sau khi cho bé Linh bú những giọt sữa cuối, chúng giành giật bé trên tay chị và vứt bé trên miếng ván ngoài trời. Vừa để tuột con khỏi tay,

chị bị nòng súng địch bắn thẳng vào đầu, chết tại chỗ.”

Câu chuyện được cụ Lê Văn Dõng kể là đầu năm 1970, tại Sóc Trăng, người lính Mỹ trong ảnh (Binh Nhì James Farley) đã giành giật “bé Linh” (trong ảnh) rồi vứt đứa bé ngoài trời, sau đó bắn vào đầu người mẹ!

https://vtc.vn/gap-lai-em-be-trong-buc-anh-me-cho-bu-truoc-…

(1) Bức ảnh này được Larry Burrows chụp ở Khe Sanh Lào chứ không phải tại Sóc Trăng như VC đã tuyên truyền. Binh Nhì James Farley chưa từng đến Sóc Trăng khi tham gia chiến tranh tại Việt Nam.

(2) Bức ảnh chụp vào 1 tháng 5 năm 1970 chứ không phải chụp vào ngày đầu năm 1970 như VTC viết.

(3) Binh Nhì James Farley là một anh hùng hay giúp đỡ người Việt Nam, trực thăng của anh bị bắn rơi gần Lào vào tháng 2 năm 1972 – 2 năm sau khi anh được phó nhòm chụp bức ảnh này tại Khe Sanh.

(*) Thiết nghĩ Bộ Máy Đảng CSVN nên chấm dứt tuyên truyền láo khoét vì thời đại Internet hôm nay,

không phải là thời điểm của những năm 1945 nữa.

Nguồn: Cộng Hoà Thời Báo

Categories
Giải Ảo Lịch Sử Quan Điểm Chính Trị

Ngày 30 Tháng 4 Không Phải là Ngày Ăn Mừng Chiến Thắng Gì Hết!

Lưu ý: Đây là bài viết được lưu giữ và sẽ được đem lên mỗi năm vào ngày 30 tháng 4. Bài viết có thể sẽ được sửa đổi theo thời gian.

Ở Việt Nam, cứ đến ngày 30 tháng 4 thì người ta ăn mừng ngày chiến thắng giặc Mỹ, giải phóng miền Nam, và thống nhứt đất nước. Tuy nhiên, đối với người Việt Tỵ Nạn Cộng sản ở Hải Ngoại và những người đã được thức tỉnh trong Quốc Nội thì đây là một ngày đau thương, ngày Quốc Hận, hay còn gọi là Tháng Tư Đen (Black April).

Vì sao họ gọi là Tháng Tư Đen? Bởi vì đây là ngày mà Việt Nam Cộng Hòa bị bức tử, khi những người lính VNCH vẫn không muốn đầu hàng và một đất nước tự do bị rơi vào tay của Việt Cộng độc tài, khát máu thì có gì để mà ăn mừng. Sau ngày đen tối đó, sự u ám và cuộc sống tủi nhục mới thực sự bắt đầu trên quê hương miền Nam: Những người lính VNCH bị bắt vào tù, hay còn gọi là Trại “Cải Tạo”; Gia đình ly tán: vợ mất chồng, con cái mất cha mẹ. Những người vợ của những tù binh VNCH phải bán đi tài sản cuối cùng trong nhà để thăm nuôi chồng mình ở tận miền bắc xa xôi. Không chỉ có vậy, họ còn phải ngủ với cai tù cộng sản chỉ để thăm chồng mình chỉ được vài phút ngắn ngủi. Vô cùng đau đớn và khốn nạn.

Tháng Tư Đen – Nỗi kinh hoàng của người dân miền Nam không thể lãng quên

Mọi người hãy xem lại cách gọi ngày 30 tháng 4 là ngày “Giải Phóng” đi. Thứ nhứt, nếu như người dân miền Nam thực sự bị Mỹ kìm kẹp và không tự do thì tại sao không hề có thông tin hay minh chứng lịch sử nào cho thấy người dân miền Nam đứng lên kêu gọi Cộng sản Bắc Việt tới giải thoát họ khỏi “Mỹ-Ngụy”? Và tại sao năm 1954 người Bắc lại sẵn sàng bỏ quê cha đất tổ, ruộng vườn, đất đai, tài sản để chạy khỏi Cộng sản Bắc Việt về phương Nam để cho Mỹ “kìm kẹp”? Thứ hai, một kẻ ở trong hang Pắc Pó và một đất nước nghèo nàn y chang như Bắc Hàn có tư cách gì để giải phóng một nước giàu có? Nếu muốn dùng chữ “giải phóng” thì đó là trường hợp mà một nước giàu đi giải phóng một nước man di hay nghèo đói. Còn theo luận lý thông thường, một nước nghèo mà đi vào “giải phóng” nước giàu và lại khiến đất nước người ta nghèo đi thì gọi là quân ăn cướp, là giặc xâm lược. Chỉ có cướp mới khiến đất nước nghèo, chứ giải phóng thì phải khiến đất nước giàu mạnh lên chứ phải không?

Dân Bắc Di Cư năm 1954
Nam Cộng dưới cái tên Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam xông vào cướp miền Nam

Đất nước nghèo là một chuyện. Đằng này một đất nước mà lại không hề có Độc Lập, Tự Do, và Hạnh Phúc. Đất nước độc lập vậy sao lại phải áp dụng gần như rập khuôn những chánh sách của Tàu cộng? Vì sao phải âm thầm ký kết những “hiệp ước” quân sự mang tính chư hầu với chúng? Vì sao độc lập mà trong Quốc hội đầy nhân sự người Tàu và thân tàu. Vì sao kinh tế Việt cộng lại quá phụ thuộc vào Trung cộng?

Đất nước tự do vậy sao lại bắt những người nói lên sự thật hiển hiện rõ ràng về Đảng Cộng Sản vào tù? Đất nước hạnh phúc vậy sao ai cũng than khổ và mất niềm tin vào Đảng vậy? Một đất nước tự-do-trong-khuôn-khổ thì làm sao người dân có hạnh phúc? Xa hơn nữa, làm sao nhân dân có được quyền dân tộc tự quyết để quyết định tương lai và vận mạng cho dân tộc và đất nước? Không phải khi không mà trong dân chúng luôn truyền miệng lời mỉa mai sâu cây rằng: “Độc Lập – (Trừ) Tự Do – (Trừ) Hạnh Phúc. Đó mới là ẩn ý của đảng. Chẳng qua nhân dân ngây thơ quá nên không nhận ra mà thôi!”

Quyền dân tộc tự quyết là điều rất thiêng liêng của dân tộc Việt, vậy mà Cộng sản Việt Nam đã tước đi quyền đó của họ. Với cái cơ chế “đảng cử – dân bầu”, ép buộc bỏ phiếu như từ trước cho tới nay thì không thể nói người dân có quyền bầu cử hay có quyền dân tộc tự quyết. Đó là sự gian trá, lừa phỉnh và giả hình.

Có thể minh xác rằng: Đất nước Việt Nam hiện tại đang bị Việt Cộng chiếm đóng và cai trị bất hợp pháp, đơn giản là vì không hề có người dân nào bầu cho chúng. Chúng là một đội quân cướp chánh quyền hợp pháp, điều mà chúng luôn lặp đi lặp lại từ 1945 cho đến nay.

Danh Sách Những Tù Nhân Lương Tâm bị tù đày khi nói lên sự thật

Việt Cộng đã dùng bạo lực để cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam – một đất nước có chủ quyền và được Liên hiệp quốc công nhận, tức là chúng đã vi phạm Hiệp Định Paris 1973 một cách thô bạo và trắng trợn. Cho nên trong bài viết này, tôi khẩn thiết kêu gọi đồng bào trong nước hãy ủng hộ mạnh mẽ công cuộc vận động quốc tế để tái họp Hòa Đàm Paris 1973, hay còn gọi là Giải Pháp VNCH. Chúng ta là công dân Việt Nam Cộng Hòa thì chúng ta có bổn phận và quyền hiển nhiên để lấy lại đất nước bị cướp. Thay vì phải đối mặt với nguy hiểm bởi bọn khủng bố Việt cộng, thì người trong Chánh Phủ Pháp Định VNCH sẽ đại diện dân Việt ngồi vào ghế trong Liên Hiệp Quốc. Dân tộc Campuchia đã từng mất nước cùng thời điểm với Việt Nam Cộng Hòa nhưng họ chỉ mất 16 năm để lấy lại đất nước và có được cuộc tổng tuyển cử tự do vào năm 1991. Trong khi người dân Việt Nam Cộng Hòa trong nước lẫn ở Hải Ngoại hơn 47 năm chẳng thấy động tĩnh gì để lấy lại đất nước. Mọi người biết vì sao không? Vì người Việt chúng ta chưa đoàn kết và chưa tin tưởng vào Giải Pháp này. Cho nên mọi người phải thấy rằng Campuchia họ làm được thì Việt Nam Cộng Hòa phải làm được!

Hội Nghị Hiệp Định Paris 1973 về vấn đề Campuchia
Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải (Canada) đệ trình Dự Luật để Tái Họp và Xét Lại việc Vi Phạm HĐ Paris 1973
Luật Sư Thọ Trình Bày Về Công Cuộc Phục Hoạt Việt Nam Cộng Hòa
Categories
Chia Sẻ Kinh Nghiệm Quan Điểm Chính Trị

Vì Sao Phụ Huynh Phải Dạy Con Cái Biết Về Sự Thật Cộng Sản Ngay Từ Còn Nhỏ?

Như mọi người đã biết, cộng sản đã nhồi sọ con em mình từ thưở bắt đầu cấp mẫu giáo, tiểu học. Và rồi ngày này sang năm nọ, các em nhỏ càng ngày bị suy thoái về mặt tư duy và đạo đức. Cứ như thế chúng sẽ bị nhồi nhét những tư tưởng thiên tả XHCN và lúc nào cũng sẽ bênh vực cho sự dối trá (bởi vì thiên tả XHCN đại diện cho dối trá mà).

Về mặt tư duy, chúng không có sự tự do cất lên tiếng nói. Cho nên chúng không có tư duy phản biện(critical thinking). Tư duy phản biện là một kỹ năng để phân tích, quan sát, đàm phán và đưa ra bằng chứng nhằm khẳng định lại tính chính xác của một vấn đề. Mà trong trường học, các em nhỏ có được đào tào kỹ năng đó không? Thưa, không hề. Chúng chỉ được giáo dục theo phương pháp đọc-chép và toàn ngồi nghe giáo viên giảng cho dù giáo viên đó giảng đúng hay là sai. Học sinh cũng không có cơ hội để phản biện nên chúng bị đưa vào thế học hỏi thụ động như “Cóc ngồi đáy giếng”. Đó chính là lý do mà giới trẻ thời nay họ còn không biết gì về sự thật lịch sử trước năm 1975 gì cả, và họ thậm chí còn không biết lá cờ dân tộc của Việt Nam là Cờ Vàng ba sọc đỏ!

MPPA | How Can Statistics Support Critical Thinking
Phải dạy cho con trẻ biết cách phản biện

Cho nên bây giờ có rất nhiều thành phần gọi là “bò đỏ”, “dòi đỏ” hoặc là “nghé đỏ”. Cứ mỗi lần thấy ai nói khác đi một chút với truyền thông “lề đảng” hoặc đó chỉ là lời than thở trước một cuộc sống khó khăn là những đứa trẻ này nhào vào chửi bới, mạ lị và móc mỉa. Tôi xin gọi họ là những “nghé đỏ”.

Nghé đỏ chẳng bao giờ dành thời gian đi tìm hiểu những gì khác với những thứ được học ở trường XHCN hay những thứ được tuyên truyền ra rả hàng ngày trên phương tiện truyền thông của đảng cộng sản. Thực tế đã xảy ra rành rành như là Công An đàn áp dân, Hồ Chí Minh là người Trung Quốc, Việt Cộng bán nước cho Tàu v.v… Ngoài mấy đó ra họ còn chửi những người theo Việt Nam Cộng Hòa là “3 que đu càng”, “ngụy quân”, “khát nước”…

Về mặt đạo đức, các giới trẻ bị cộng sản nhồi sọ đều bị suy thoái về đạo đức. Ví dụ, học sinh đánh bạn, lột quần áo và quay clip rồi tung lên internet, con cái tố cáo cha mẹ phản động, học sinh tát giáo viên, v.v… Thời Việt Nam Cộng Hòa không hề có như vậy, nhưng tới thời của Cộng Sản là đạo đức và văn minh xã hội càng ngày càng đi xuống. Mời mọi người xem qua 1 video ví dụ về thằng con trai dám tố cha mẹ là phản động, dù cha của anh ta trước khi từng đi lính cho cộng sản.

Mọi người xem thấy hậu quả về việc không cho con cái của mình biết về sự thật của Cộng Sản Việt Nam từ thuở nhỏ và dạy đạo đức cho con mình chưa? Nếu lơ là thì sau này chính quý vị là người phải đau đớn quay clip đó khi con cái mình chỉ vào mình và chửi mình là “thứ đồ phản động”. Đó chính là lý do mọi người phải dạy con mình ngay từ thưở nhỏ để chúng không bị nhồi sọ và làm cho đạo đức của chúng bị suy thoái. Chúng ta không bao giờ được phép gởi gắm hay giao phó con cái của chúng ta vào hệ thống giáo dục của bọn quỷ đỏ cộng sản.

Đó chỉ mới là vấn nạn “nhỏ” trong xã hội Việt Nam thời XHCN. Mội khi còn sự cai trị độc tài, sắt máu của cộng sản trên quê hương Việt Nam này thì vẫn còn những thứ xấu xa nhiễu nhương và không bao giờ có giải pháp triệt-để cho những vấn nạn xã hội đó. Để loại bỏ thể chế và mầm mống cộng sản, tôi kêu gọi mọi người mọi người hãy chung tay, chung tiếng nói ủng hộ vận động Tái Họp Hiệp Định Paris 1973. Sau đó, Việt Nam sẽ tiến tới Tổng tuyển cử cho cả 2 miền Nam Bắc, sau đó là hiệp thương thống nhất hai miền. Đồng thời chúng ta vận động, đấu tranh hòng yêu cầu Quốc hội mới của Việt Nam hậu CS bàn thảo và ban hành Luật Hiến pháp cấm Cộng sản hoạt động tại Việt Nam như Thái Lan đã từng làm.

Con đường phục hoạt VNCH theo tinh thần Hiệp định Paris 1973 (27/01/1973), Kết ước quốc tế (02/03/1973) và Công luật (Public Law) PL 93-559 (30/12/1974) là con đường pháp lý duy nhất thoát Việt Cộng, Trung Cộng cũng như Cộng sản nói chung mà có thể tránh đổ máu, thương vong và đem lại hòa bình, ấm no, công bình thực sự cũng như nền giáo dục văn minh, nhân bản cho nhân dân Việt Nam để các thế hệ tương lai của chúng ta trở nên người tốt, biết yêu thương và xây dựng đất nước trường tồn.

Categories
Quan Điểm Chính Trị

Sự Thật Về Các Anh Hùng Trẻ Tuổi: Nguyễn Văn Cừ, Vừ A Dính, và Lê Văn Tám(bài viết 2)

Ở bài viết 1, tôi đã kể về các hùng trẻ như Võ Thị Sáu, Kim Đồng, và Nguyễn Văn Trỗi. Sự thật về cả ba người này là họ đều bị Cộng Sản xúi đi khủng bố, giết hại nhiều người, thậm chí làm bia đỡ đạn cho tụi nó. Trong bài viết này, tôi xin viết tiếp về 2 người nữa và cũng có thể là bài viết cuối. Nếu như tôi tìm thêm nhiều bằng chứng về sự thật của các “anh hùng” khác thì sẽ viết tiếp bài nữa

  1. Nguyễn Văn Cừ

Nguyễn Văn Cừ hay còn gọi là Tổng Bí Thư Nguyễn Văn Cừ. Ông từng bị thực dân Pháp bắt và bị đày ra côn đảo. Sau đó ông ta bị thực dân Pháp bắt 1 lần nữa và bị kết án tử hình. Hưởng dương 26 tuổi.

Nguyễn Văn Cừ

Nghe có vẻ anh hùng đó, nhưng sự thật đằng sau là gì?

Một dấu chỉ cho thấy Nguyễn Văn Cừ đã chết mất xác cùng với Tổng Bí thư Hà Huy Tập năm 1941, Tổng Bí thư Trần Phú cũng vậy và nhiều kỳ cựu khác. Khi mọi người nghe từ “chết mất xác” thì sẽ nghĩ tới việc bị thủ tiêu phải không? Đúng là như vậy. Nguyễn Văn Cừ đã bị Cộng Sản thủ tiêu chứ không phải là bị thực dân Pháp bắn. “Nếu Pháp xử bắn sẽ có mộ đàng hoàng chứ không ném xác đi như vậy! Tù thường còn vậy, huống chi tù Chính trị, nhất là lại giữ vài trò Tổng Bí Thư?”

Ông ta nghe lời cộng sản và phục vụ cho đảng thì đường nhiên nhận kết quả không mấy tốt đẹp. Điển hình năm 2020 cụ Lê Đình Kình bị Cộng Sản giết chết cho dù ông ta đã trung thành và chết cho đảng kia mà. Không chỉ có mình ông Cừ, mà còn cả gia đình ông Cừ cũng bị thủ tiêu. Chẳng khác gì gia đình của Kim Đồng cả.

2. Vừ A Dính

Vừ A Dính sinh ra và lớn lên trong một gia đình người Mông có truyền thống yêu nước và cách mạng. Anh đã sớm “giác ngộ” và tham gia cách mạng Pháp. Năm 13 tuổi, anh xung phong đi làm lính canh gác để cảnh báo dân làng có “giặc Tây” tới. Khi bị bắt, anh bị thực dân Pháp tử hình với lý do lãng xẹt nhứt đó là “làm mất con heo”. Trước khi bị tử hình thì anh đã bị thực dân Pháp tra tấn và bỏ đói, nhưng Dính lại không sợ. Cộng Sản tuyên truyền rằng: “Sự gan dạ của Vừ A Dính đã làm run sợ nhiều tên lính ngụy.”

Không có mô tả.
Vừ A Dính

Vậy sự thật đằng sau là gì?

Cha mẹ của Vừ A Dình cũng như gia đình Kim Đồng và Nguyễn Văn Cừ cũng bị Cộng Sản thủ tiêu mất xác. Nên nhớ thực dân Pháp có chánh phủ. Họ giết thì vẫn có chỗ chôn đàng hoàng, đằng này lại không có mộ của gia đình anh. Còn lý do chết thực sự của Dính là bị thực dân Pháp tử hình. Đúng, nhưng không phải là do làm mất con heo, mà là do anh ta kêu 1 người trong làng là cái túi tài liệu anh ta giấu trong rừng. Thực dân Pháp nghe vậy mới biết là bị lừa sau khi tra khảo anh ta. Anh ta một mực nói không biết mỗi khi thực dân Pháp hỏi. Cho nên họ mới xả súng và giết chết anh Dính. Nói đúng ra anh ta chẳng phải là anh hùng gì. Anh ta có đánh bom, cầm súng, hay ám sát 1 tên lính nào chưa mà lại cho là “anh hùng”? Tào lao vậy.

3. Lê Văn Tám

Được biết Lê Văn Tám là người đã tự tẩm xăng đốt trở thành một cây đuốc sống lao thẳng vào chạy vào đốt kho xăng giặc Pháp ở Thị Nghè. Có nguồn khác thì cho rằng Lê Văn Tám tẩm xăng chạy vào kho đạn của giặc Pháp. Dù gì thì cũng có thể gây nổ cho nên cả 2 trường hợp này đều đúng. Sau đó anh ta được “nêu tấm gương sáng ngời của thiếu niên Việt Nam xả thân vì nước.”

hình ảnh tuyên truyên Lê Văn Tám trong sách giáo khoa và báo chí Việt Nam.

Sự thật đằng sau là gì?

Thực chất anh ta không phải là 1 anh hùng gì cả. Anh ta chỉ bị dựng chuyện lên để tuyên truyền. Theo báo RFA, Giáo sư sử học Phan Huy Lê nói rằng câu chuyện Lê Văn Tám là một câu chuyện không có thật, được nhà cách mạng Trần Huy Liệu dựng lên để làm công việc tuyên truyền mà thôi. Chứng tỏ anh ta là 1 người bị dựng chuyện. Nghĩ xem, một người bình thường như Tám thì khi bị đốt vậy làm cách nào mà có thể chạy một cách ngon lành vào trong kho đạn hoặc xăng của giặc Pháp vậy? Vô lý hết sức.

Lê Văn Tám không có thật

Kết luận. Như ở bài viết trước, cộng sản Việt Nam đã lợi dụng các “anh hùng” này để làm vật thế thân cho chúng nó. Nghe lời cộng sản thì chỉ có chết mà thôi. Cho nên các giới trẻ, những thành phần bưng bô đảng, và dư luận viên hãy thức tỉnh đi! Các bậc phụ huynh nào không ưa với chế độ cộng sản và cũng là công dân của Việt Nam Cộng Hòa thì phải có trách nhiệm dạy cho con em biết về sự thật. Không thể để chúng ca ngợi mấy anh hùng dỏm này được. Rồi sau này coi chừng chúng cũng sẽ bị chung số phận với những người được kể trong 2 bài viết thôi!

0. Những anh hùng trẻ tuổi, https://nvhtn.org.vn/nhung-anh-hung-tre-tuoi/

  1. TIỂU SỬ ANH HÙNG VỪ A DÍNH, https://quyvuadinh.vn/hocbong/page/introduction/pageid/7/id/13
  2. Về cây đuốc sống Lê Văn Tám, TRẦN TRỌNG TÂN, https://www.sggp.org.vn/ve-cay-duoc-song-le-van-tam-200784.html
  3. Lê Văn Tám và những huyền thoại cách mạng, , Kính Hòa RFA, https://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/le-van-tam-mythic-narratives-08012018124756.html
  4. Bài 3. Cả nhà bị thủ tiêu “treo xác lên cây” chỉ sót người anh do “hôm ấy vào núi nên không bị bắt”!, https://suthatdangcsvn.wordpress.com/2015/05/22/bai-3-ca-nha-bi-thu-tieu-treo-xac-len-cay-chi-sot-nguoi-anh-do-hom-ay-vao-nui-nen-khong-bi-bat/